Vô minh là ko sáng, là mê lầm. Tức thì nơi cuộc sống này, mà lần khần cái nào là trả dối, không phân biệt cái làm sao là chân thật, là vô minh.

Bạn đang xem: Ý nghĩa của vô minh trong phật giáo


> Vô minh trong Phật giáo

Giả ko biết, thật ko hay, quả tang là kẻ mê lầm. Đức Phật biết rõ các chiếc nào là đưa dối, dấn chân mẫu chân thật, nên người ta gọi là người Giác Ngộ. Được giác ngộ thì không còn vô minh, phải giải thoát sanh tử, đồng thời cũng có đầy đủ số đông diệu dụng mà người đời không thể biết hết, cần nói “giải thoát bất bốn nghì”. Gắng là, Ngài đã dành được bản hoài trước khi phát nguyện đi tu. Cũng chính là cái thành quả viên mãn của bao nhiêu năm Ngài khổ công đeo đuổi.

Vô minh là mê lầm, là ko sáng. Lý do nói mê lầm, ko sáng? có nghĩa là hiện tại dòng giả ko biết, mẫu thật ko hay, chính là mê lầm.

Giảng:

Vô minh là loại gì? Vô minh là mê lầm, là không sáng. Lý do nói mê lầm, ko sáng? có nghĩa là hiện tại loại giả không biết, loại thật ko hay, đó là mê lầm.

Như quý vị ra phía bên ngoài chợ thấy phân phối hai, ba mặt hàng bằng kim khí, trong số ấy có thứ thật, vật dụng giả. Hiện nay mình nhìn lần khần cái nào giả, dòng nào thật. Mình sở hữu cái giả mà lại tưởng cái thật, về nhà fan ta nói chị sở hữu lầm rồi. Lầm là không rõ ràng được giả thật. đưa không biết, thật ko hay chính là lầm.

Cũng vậy, lúc mình ngủ mơ gặp ác mộng màng hốt nhiên nghe gồm tiếng call tên mình. Mình trỗi dậy mà đắn đo tiếng kêu chính là tiếng kêu vào mộng hay tiếng kêu dịp mình thức, rồi cứ mơ màng trù trừ tiếng đó là thực hay hư thì đó call là trong cơn mơ. Trong cơn mơ nên do dự nó là thực xuất xắc hư. Nếu tỉnh thì bản thân biết giờ kêu đó là thực hay hư. đắn đo thực hư bởi vì lúc kia mình đã mơ mơ, chính là mê.

Quý vị vẫn mê tuyệt là ngộ? Nếu fan nào sống trong chúng này, khi đi ra đường bị fan ta chửi: chiếc cô này thiệt là mê ghê! phương diện mày coi tự tin vậy nhưng mà nói mê chiếc gì. Sự thật chúng ta có mê không? Điều đó tôi xin nói thật kỹ cho khách hàng thấy.

Trí tuệ thì ngược lại vô minh. Vô minh cũng giống như là ban đêm mà trí tuệ tương tự như mặt trăng, mặt trời sáng.

Chỗ này là chỗ phải giảng rất nhiều nhưng nhưng mà đây chỉ nói dễ dàng một vài câu thôi. Như họ hiện giờ người nào cũng nghĩ thân mình là thật. Thân tôi là thật, hiện giờ có tín đồ nói thân này là giả, quý vị gồm dễ dàng chấp nhận không? bản thân thấy nó thiệt một trăm xác suất mà tín đồ khác nói giả làm sao mình chịu. Tức thì như thân này mình thấy nó thật, bây giờ phân tích ra thì nó là thật giỏi là giả? Nếu phân chia chẻ thân này ra thì thấy bốn thứ đất, nước, gió, lửa hợp lại cơ mà thành. đồ vật gi ướt thì trực thuộc về nước, đồ vật gi cứng thuộc về đất, đồ vật gi động ở trong về gió, mẫu gì ấm thuộc về lửa. Trong bốn cái kia quý vị thấy tất cả thiếu được cái nào không?

Thí dụ như tay bọn chúng ta bình thường khô ráo thì domain authority nó cứng, dìm nước thọ thì nó mềm. Nguyên nhân vậy? Nếu da này không hẳn là đất thì ngâm vào trong nước nó đâu gồm mềm. Nhưng mà đất chạm mặt trời nắng nó cứng, cơ mà mưa xuống một đám thì nó mềm. Nguyên nhân đây? - Đất chạm mặt nắng thì cứng, gặp gỡ mưa thì mềm. Domain authority tay domain authority chân họ cũng vậy, nếu để nắng thì thấy nó cứng nó chắc, mà lại ngâm nước chừng một giờ hay nửa giờ thì nó mềm. Nhất là cửa hàng chúng tôi trên núi làm đá, bữa như thế nào lăn đá tuyệt moi đá mà chạm mặt trời mưa thì một lát da tay bị ra máu, bữa như thế nào trời nắng thì không biến thành ra máu. Dễ biết quá buộc phải không? Bị mưa vì thế nó ướt, ướt cho nên nó mềm, mượt cạ vào đá một hồi thì nó ra máu. Còn nắng nóng thì nó khô, khô nên nó chắc nó không biến thành ra máu dễ dàng. Cho nên vì thế mình hiểu ra da thịt chúng ta là chất cứng, là đất mang lại nên bao giờ gặp nước thì nó mượt chớ ko có gì quá xa lạ hết.

Hiện giờ chúng ta đã lầm lẫn cái giả mà chỉ ra rằng thật. Do đó bọn họ sống trong vô minh. Mà sống vào vô minh thì từ bỏ nhiên bọn họ đi vào luân hồi không làm thế nào thoát được.


Rồi sang trọng tới nước, quý khách ngồi một hồi các giọt mồ hôi tuôn ra, dòng đó chưa phải nước là gì? bởi vậy thì làm việc ngay thân này tiên phật nói bởi tứ đại hòa hợp lại mà thành. Mà tất cả phải hòa hợp lại mà lại thành luôn luôn đâu. Thường thường tín đồ ta nói sống nên nhờ tẩm bổ, nhưng sự thật ở trên đây Phật nói sống đề xuất nhờ vay mượn chớ không phải nhờ tẩm bổ. Vay mượn tức là chúng ta phải mượn từng món ăn bên ngoài đem vào tẩm bổ nó thì nó new sống, ko mượn thì nó chết.

Nếu đồ vật gi thật thì chiếc đó tự nó sẽ sẵn, chưa hẳn nhờ vay mượn. Còn nếu vay mượn thì nó không phải thật. Khách hàng chịu phép tắc đó không? vật gì tạm mượn rồi trả thì chiếc đó chưa hẳn thật, còn dòng thật là chiếc sẵn có, từ bỏ nó như vậy.

Lỗ mũi họ thử đừng thèm mượn gió chừng mười lăm phút coi, nó còn hay là nó bổ ra chết? Còn thở thì điện thoại tư vấn là còn sống, giây phút nào khó thở thì phút giây kia chết? bởi vậy mượn new sống, ko mượn là bị tiêu diệt thì thật tại vị trí nào? cho tới nước cũng vậy, mượn nó thì còn, ko mượn chừng vài cha ngày thì cũng chết khô. Rồi khu đất cũng vậy, ẩm thực ăn uống những chất cứng vào bồi bổ đất. Nói tóm lại họ sống bằng vay mượn đất, nước, gió, lửa bên ngoài mỗi ngày, chớ không hẳn tự nó có một cuộc sống đời thường thật. Sống bằng vay mượn thì gọi là sống giả, vậy mà chúng ta nói nó thật.

Muốn bay ly sinh tử luân hồi bọn họ phải giác ngộ. Nhưng giác ngộ là thấy rõ làm mối của mê lầm; xưa bọn họ lầm, hiện giờ chúng ta không hề lầm nữa.

Thấy loại giả mà cho rằng thật thì call là lầm. Cho nên vì vậy nhà Phật call là thấy điên đảo. Thấy đảo lộn từ cái này thấy ra cái kia, từ dòng giả nhưng tưởng là thật hotline là thấy mê lầm, thấy điên đảo.

Chúng ta bây giờ đều sống trong vô minh. Do nhận dòng giả làm thật nên chúng ta luôn luôn chạy theo chiếc giả. Cái giả là chiếc lưu gửi không cùng, cứ sinh diệt thay đổi luôn luôn cho phải đi vào luân hồi.

Như vậy chúng ta phải phát âm rõ hiện thời mình đang sinh sống lầm lẫn. Dòng lầm lẫn đó một thời gian khác tôi sẽ phân tích và lý giải hết mức độ kỹ một trong những bài giảng khác mang đến quý vị thấy sự nhầm lẫn về thân, về chổ chính giữa này như thế nào?

Hiện giờ họ đã lầm lẫn mẫu giả mà chỉ ra rằng thật. Vì chưng đó họ sống trong vô minh. Cơ mà sống vào vô minh thì từ nhiên chúng ta đi vào luân hồi không làm sao thoát được.

Khi đức Phật vẫn giác ngộ Ngài gồm bao nhiêu máy diệu dụng chẳng thể kể hết, nào là ngũ nhãn, lục thông, tứ vô sở úy, thập bát bất cộng...

Vì vậy, mong thoát ly sinh tử luân hồi bọn họ phải giác ngộ. Nhưng mà giác ngộ là thấy rõ làm mối của mê lầm; xưa họ lầm, hiện thời chúng ta không thể lầm nữa. Ko lầm nữa là bọn họ giác ngộ hay là gồm trí tuệ. Trí thông minh thì trái lại vô minh. Vô minh cũng tương tự là đêm tối mà trí tuệ cũng như mặt trăng, phương diện trời sáng. Xuất hiện trăng, có mặt trời thì không có tối, hay ngược lại có buổi tối thì không xuất hiện trăng, mặt trời. Hai mẫu đó nó ngược nhau. Ví như giác ngộ thì không có vô minh, nhưng vô minh thì dẫn họ đi trong sanh tử; giác tỉnh thì bay ly sinh tử. Đó là hai cái hết sức rõ.

Xem thêm: Tính Tổng Của Các Số Có 3 Chữ Số,Các Số Đều Chia 5 Dư 3, Giải Toán Trên Mạng

Khi đức Phật sẽ giác ngộ Ngài tất cả bao nhiêu thiết bị diệu dụng thiết yếu kể hết, làm sao là ngũ nhãn, lục thông, tứ vô sở úy, thập bát bất cộng... Nói tầm thường một danh trường đoản cú là giải bay bất tư nghì, có nghĩa là không thể suy nghĩ bàn. Nghĩa là lấy trí phàm phu của chúng ta bàn xét không không còn được.