*
tủ sách Lớp 1 Lớp 1 Lớp 2 Lớp 2 Lớp 3 Lớp 3 Lớp 4 Lớp 4 Lớp 5 Lớp 5 Lớp 6 Lớp 6 Lớp 7 Lớp 7 Lớp 8 Lớp 8 Lớp 9 Lớp 9 Lớp 10 Lớp 10 Lớp 11 Lớp 11 Lớp 12 Lớp 12 Lời bài hát Lời bài bác hát

Tài liệu nội dung chính bài bác Chữ bạn tử tù đọng Ngữ văn lớp 11 có 2 trang vừa đủ bố cục, bắt tắt, phương thức biểu đạt, thể loại, ngôi kể, quý giá nội dung, giá bán trị nghệ thuật giúp học viên nắm được phần đa nét chính của văn bản.

Bạn đang xem: Văn bản chữ người tử tù lớp 11

Chữ tín đồ tử tù

Bài giảng: Chữ fan tử tù

*

Tìm hiểu bình thường về văn bản:

1. Tía cục

- Phần 1 (Từ đầu đến để mai ta dò ý tứ hắn ra làm sao rồi vẫn liệu): cuộc trò truyện thân viên quản lí ngục với thầy thư lại về Huấn Cao, trung ương trạng của viên quản ngại ngục

- Phần 2 (tiếp theo mang đến thiếu một chút ít nữa ta đang phụ mất một tờ lòng vào thiên hạ): cuộc thừa nhận tù nhân và sự đối xử đặc biệt của viên cai quản ngục giành riêng cho Huấn Cao thuộc tấm lòng mếm mộ của viên quản lao tù với Huấn Cao.

- Phần 3 (còn lại): Cảnh cho chữ

2. Nắm tắt

Huấn Cao là người đầu tàu cuộc khởi nghĩa cản lại triều đình đề xuất bị phán quyết tử hình. Trước khi chịu án chém, ông bị mang đến giam tại một đơn vị tù. Khi trát gửi cho nhà tù, biết trong list có ông Huấn Cao, người nổi tiếng viết chữ đẹp, viên quản lao tù đã đến thầy thơ lại bảo fan quét dọn phòng giam nơi Huấn Cao và những người tử tù đang ở. Giữa những ngày Huấn Cao làm việc tù, viên quản ngại ngục sẽ biệt đãi ông và rất nhiều người đồng chí của ông. Sở nguyện của viên quản ngục là xin được chữ viết của Huấn Cao. Lúc đầu, Huấn Cao tỏ ý khinh thường miệt viên cai quản ngục, nhưng mà khi đọc được tấm lòng viên quản lí ngục, ông đã ra quyết định cho chữ vào dòng đêm trước lúc ông bị xử chém. Trong đêm đến chữ, ông Huấn cao siêu viết như rồng bay phượng múa bên trên tấm lụa bạch còn viên quán ngục với thầy thư lại thì khúm nỗ lực đứng mặt cạnh. Sau thời điểm cho chữ, ông Huấn Cao khuyên răn viên quản lao tù về quê nhằm giữ cho "thiên lương" vào sáng. Viên quản ngục tù nghe lời răn dạy của ông Huấn Cao một giải pháp kính cẩn "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh".

3. Phương thức biểu đạt

- trường đoản cú sự,biểucảm

4. Thể loại

- Truyện ngắn

5. Ngôi nói

- Ngôi sản phẩm công nghệ 3

6. Cực hiếm nội dung

- Qua truyện ngắn Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công xuất sắc hình tượng Huấn Cao- môt con bạn tài hoa, bao gồm cái tâm trong sáng và khí phách hiên ngang bất khuất. Qua đó nhà văn thể hiện quan niệm về mẫu đẹp, khẳng định sự bất diệt của nét đẹp và bộc lộ thầm kín đáo tấm lòng yêu nước

7. Giá trị nghệ thuật

- Tác phẩm biểu lộ tài năng rất dị của Nguyễn Tuân trong việc tạo dựng trường hợp truyện độc đáo; trong nghệ thuật và thẩm mỹ dựng cảnh, xung khắc họa tính phương pháp nhân vật, sản xuất không khí cổ kính, trang trọng; trong việc sử dụng mẹo nhỏ đối lập và ngữ điệu giàu tính tạo thành hình.

Sơ đồ bốn duy Phân tích tác phẩm Chữ người tử tù

Dàn ý chi tiết Phân tích chiến thắng Chữ tín đồ tử tù

1. Mở bài

- trình làng khái quát mắng về Nguyễn Tuân: là 1 trong nhà văn vô cùng tài hoa, uyên bác.

- trình làng chung về thành tựu "Chữ người tử tù".

2. Thân bài

a. Trường hợp truyện quánh biệt

- Huấn Cao - một tử tù và viên quản ngục tù tình cờ chạm chán nhau và phát triển thành tri âm tri kỉ vào một thực trạng đặc biệt: đơn vị lao nơi quản ngục làm việc.

- Tình huống rất dị này đang làm rất nổi bật vẻ đẹp hình tượng Huấn Cao, làm riêng biệt tấm lòng biệt nhỡn liên tài của quản ngại ngục đôi khi thể hiện sâu sắc chủ đề tác phẩm: ca tụng cái đẹp, cái thiện có thể thành công cái xấu điều ác ngay ở chỗ bóng tối bao trùm, nơi điều ác ngự trị.

b. Vẻ đẹp những nhân vật

* Nhân thiết bị Huấn Cao

- Huấn Cao được rước nguyên mẫu từ Cao Bá quát - một con fan lỗi lạc thời trung đại.

- Huấn Cao là fan nghệ sĩ tài hoa:

+ Là người có “tài viết chữ vô cùng nhanh, cực kỳ đẹp”. Chưa dừng lại ở đó mỗi nhỏ chữ của Huấn Cao còn chứa đựng khát vọng, tham vọng tung hoành cả đời người.

+ “Có được chữ ông Huấn là giành được báu đồ ở đời”.

⇒Ca ngợi nét tài hoa của Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã bộc lộ tư tưởng nghệ thuật của mình: kính trọng hồ hết con tín đồ tài hoa tài tử, trân trọng thẩm mỹ và nghệ thuật thư pháp truyền thống cổ truyền của dân tộc

- Là hero có khí phách hiên ngang

+ Thể hiện rõ nét qua những hành động: dỗ gông, thảm nhiên thừa nhận rượu thịt

+ vào mọi hoàn cảnh khí phách hiên ngang ấy vẫn không vắt đổi

- Là người có thiên lương trong sáng, nhân cách cao cả

+ ý niệm cho chữ: trừ vị trí tri kỉ ngoài ra không vày vàng tệ bạc châu báu mà mang đến chữ

+ Đối với quản ngục:

• Khi chưa biết đến tấm lòng quản ngục tù Huấn Cao mang lại hắn là kẻ tiểu nhân tỏ ra khinh thường biệt " Ngươi hỏi ta mong gì? Ta chỉ ý muốn từ bao gồm một điều. Là nhà ngươi đừng đặt chân vào chỗ này nữa".

• Khi nhận biết tấm lòng quản ngục tù Huấn Cao không hầu hết cho chữ nhiều hơn coi quản ngục tù là tri âm tri kỉ.

⇒Huấn Cao là hình tượng của vẻ đẹp mắt uy nghi thân tài và trung tâm của tín đồ nghệ sĩ, của bậc nhân vật tuy thất tuy vậy vẫn hiên ngang.

* Nhân đồ gia dụng quản ngục

- một lớp lòng biệt nhỡn liên tài.

- Có sở trường cao quý: đùa chữ.

c. Cảnh mang lại chữ: “Cảnh tượng xưa nay chưa từng có”

- không gian: ngục tù tối ẩm ướt, bẩn thỉu.

- Thời gian: tối khuya.

- vệt hiệu:

+ người cho chữ là tử tù, tín đồ xin chữ là quản lí ngục

+ người cho chữ mất tự do cổ treo gông chân vướng xiềng tuy vậy vẫn hiên ngang, công ty động trong những khi quản ngục - bạn xin chữ khúm núm, bị động.

+ Tử phạm nhân lại là người khuyên quản ngại ngục.

- Sự hoán thay đổi ngôi vị:

+ Ý nghĩa lời khuyên của Huấn Cao: mẫu đẹp có thể sản sinh ở nơi đất chết, chỗ tội ác ngự trị nhưng cấp thiết sống thông thường với cái xấu mẫu ác. Người ta chỉ xứng danh được thưởng thức cái đẹp khi giữ lại được thiên lương.

+ Tác dụng: cảm hóa con người.

⇒Điều quái dị ở đây không chỉ là là thú chơi chữ tao nhã, cao quý được diễn đạt ở nơi mờ ám bẩn thỉu, bạn trổ tài là kẻ tử tù túng mà đặc biệt quan trọng hơn là trong vùng lao tù đen tối ấy cảnh mang lại chữ là sự thăng hoa của cái tài, cái đẹp, bạn tử tù sắp chết lại cảm hóa được viên cai quản ngục. Bao gồm những điều này đã tạo nên hào quang quẻ rực rỡ, văng mạng cho biểu tượng Huấn Cao.

Video bài bác văn mẫu Phân tích cửa nhà Chữ tín đồ tử tù

3. Kết bài

- khái quát giá trị văn bản và nghệ thuật của tác phẩm:

+Nội dung:Khắc họa thành công nhân đồ dùng Huấn Cao, bạn nghệ sĩ tài tình tài tử gồm thiên lương trong sáng,tiêu biểu mang đến kiểu người chỉ còn vang trơn trong thời kì trước bí quyết mạng.Qua đó, ta thấy được ý niệm thẩm mĩ ở trong phòng văn Nguyễn Tuân.

+Đặc dung nhan nghệ thuật:xây dựng tình huống truyện độc đáo với color sắc, không khí cổ xưa;thủ pháp đối lập được đưa lên đến đỉnh cao;sử dụng ngôn từ góc cạnh, giàu tính chế tạo ra hình.

-Cảm nhận bình thường của em về quý hiếm tác phẩm.

Bài văn mẫu: Phân tích tác phẩm Chữ bạn tử tù túng – mẫu mã 1

Nguyễn Tuân là tín đồ nghệ sĩ tài hoa thông thái với vốn tri thức đa dạng cùng kĩ năng nghệ thuật vậc thầy. Dưới ngòi cây bút của Nguyễn Tuân, từng lời văn rất nhiều hiện lên trác tuyệt tựa như các nét đụng khắc tinh xảo cùng bề mặt đá quý của ngôn ngữ. Trong số những tác phẩm rực rỡ nhất trong sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Tuân là “Chữ bạn tử tù”, tác phẩm nói đến cốt biện pháp thanh cao, khinh tệ bạc của Huấn Cao, mặt khác xây dựng quang cảnh cho chữ đầy ấn tượng.

Sáng tác của Nguyễn Tuân trước cách mạng mạng mon Tám thường đào bới xây dựng đều nhân đồ tài hoa bất đắc chí, đó là các con người dân có tâm, có tài với trọng điểm lòng trong sáng, tuy chí béo không thành nhưng lại vẫn nổi bật với vẻ hiên ngang, bất khuất. Huấn Cao là nhân vật điển hình nổi bật cho phong cách sáng tác đó.

Truyện ngắn “Chữ tín đồ tử tù”, nhà văn Nguyễn Tuân đã xây dựng nhân đồ gia dụng Huấn Cao theo văn pháp lãng mạn, một người hero với hầu hết vẻ đẹp mắt đầy lí tưởng. Người sáng tác không diễn đạt trực tiếp vẻ rất đẹp của Huấn Cao mà hiện lên gián tiếp qua cuộc đối thoại giữa viên quản lí ngục cùng thơ lại. Đó là 1 trong những con fan hoàn hảo, văn tài võ lược lại mang chí to cứu nước, cứu dân, uy danh của Huấn Cao vang xa mọi cõi tỉnh giấc Sơn.

Cái tài của của Huấn Cao còn được thể hiện trải qua tài viết chữ đẹp, đường nét chữ của ông đẹp nhất đẽ, vuông vắn. Với tài năng này đã có rất nhiều người ái mộ và mong muốn xin được nét chữ của ông nhằm treo trong nhà, trong các số ấy có viên quản lí ngục. đường nét chữ của Huấn Cao là sự phối kết hợp tài tình giữa tài năng, vẻ đẹp trung tâm hồn của bạn nghệ sĩ buộc phải mỗi đường nét chữ viết ra như hiện thân của khí phách, của thiên lương và tài hoa hơn người.

Nét chữ của Huấn Cao trở phải quý giá bán không chỉ bởi nó “đẹp lắm, vuông lắm” nhưng mà mỗi nhỏ chữ còn bộc lộ được sự tài hoa cũng tương tự khát vọng vùng vẫy của một bé người. Xin được chữ của Huấn Cao cũng là trọng tâm nguyện lớn số 1 của bạn biệt nhỡn liên tài như viên cai quản ngục.

Huấn Cao là con bạn có bản lĩnh hơn người, hiên ngang không chịu tạ thế phục trước quyền lực tối cao và danh lợi. Ông không cần sử dụng tài năng của chính bản thân mình để đổi trác rước danh lợi, có khá nhiều người chuẩn bị sẵn sàng mua chữ của ông dẫu vậy ông không bán, theo tâm sự của Huấn Cao thì trong cuộc sống ông, ông chỉ mang đến chữ những người dân tri kỉ, đáng tôn trọng và những người dân biết trân trọng, thưởng thức cái đẹp. Đây cũng chính là lí bởi vì sao Huấn Cao đã gật đầu cho chữ viên quản ngục tù trong một yếu tố hoàn cảnh vô cùng đặc biệt – trong lao tù tù do ông cảm rượu cồn trước tấm lòng trong sạch của viên quản ngục.

Trong không khí ngục tù hãm u ám, bất minh toàn mùi phân gián, phân chuột, dưới tia nắng không rõ ràng của ngọn đuốc, Huấn Cao vẫn viết chữ bộ quà tặng kèm theo cho viên quản ngục. Không những cho chữ, Huấn Cao còn tặng kèm viên quản lí ngục số đông lời khuyên tình thực nhất, rằng hãy tránh xa môi trường đen về tối đầy phạm tội của ngục tù quay trở lại quê sinh sống để lưu lại gìn cho thiên lương được vào sáng. Ngay cả trong hoàn cảnh éo le nhất, tấm lòng trong sáng, thiên lương giỏi đẹp của Huấn Cao vẫn hoàn toàn có thể tỏa sáng và soi đường mang lại viên quản lí ngục để trở về với cuộc sống tốt đẹp, trong sạch hơn.

Qua truyện ngắnChữ tín đồ tử tù, nhà văn Nguyễn Tuân đã mang đến cho người đọc niềm tin thâm thúy về sức khỏe của mẫu đẹp, mẫu thiện, nó hoàn toàn có thể tỏa rạng trong bất kể hoàn cảnh nào, trong cả trong không khí ngục phạm nhân đầy u tối nhất.

Bài văn mẫu: Phân tích thành phầm Chữ bạn tử tầy – chủng loại 2

Nguyễn Tuân là một trong nhà văn lớn của nền văn học việt nam hiện đại. Kể đến Nguyễn Tuân là nói đến một nghệ sỹ tài hoa. Từng lời văn của Nguyễn Tuân số đông là hồ hết nét cây viết trác giỏi như một nét va khắc tinh xảo cùng bề mặt đá quý của ngôn từ (Tạ Tỵ). Trong số những nét cây bút trác tuyệt sẽ là tác phẩmChữ bạn tử tù. Rất nổi bật lên trong tòa tháp là biểu tượng nhân vật Huấn Cao cùng cảnh cho chữ - một cảnh tượng xưa nay trước đó chưa từng có.

Huấn Cao là nhân trang bị khá điển hình cho bút pháp lãng mạn. Họ đều biết văn học tập lãng mạn thường biểu thị theo đông đảo mẫu hình lí tưởng. Tức là nhà văn hay thả trí tưởng tượng của bản thân để theo đuổi phần đa vẻ đẹp hoàn hảo nhất nhất. Vì vậy nhân đồ dùng viết theo lối thơ mộng có tầm vóc phi thường. Nó là biểu hiện cho phần nhiều gì mà nhà văn mơ ước, khao khát.Huấn Cao là thế. Từ đầu đến cuối, ông hiển thị như một con bạn phi thường. Trường đoản cú tài hoa mang lại thiên lương, tự thiên lương mang lại khí phách, độc nhất vô nhị nhất đầy đủ có tầm dáng phi thường. Nói theo cách khác Huấn Cao là 1 giấc mơ đầy tính nhân văn của ngòi cây viết Nguyễn Tuân.

Là nhân thứ tài hoa nghệ sĩ, phẩm chất trước tiên của Huấn Cao là tài hoa. Thiên truyện được mở màn bằng cuộc đối thoại của nhì nhân đồ dùng quản ngục và thơ lại. Ở đây tuy Huấn Cao hiện tại lên loại gián tiếp nhưng lại cũng đủ để cho ta thấy ông danh tiếng với tài văn võ tuy nhiên toàn, uy danh đồn khắp cõi thức giấc Sơn. Chiếc tài được sơn đậm độc nhất ở nhân đồ này là tài viết chữ đẹp. Đó là thẩm mỹ thư pháp - một bộ môn nghệ thuật truyền thống và cao tay của dân tộc. Ở sự gởi gắm, kí thác toàn bộ những trọng điểm nguyện sâu xa của mình. Vì vậy mỗi nhỏ chữ là 1 tác phẩm nghệ thuật sâu xa của mình. Bởi thế mỗi con chữ là 1 trong tác phẩm nghệ thuật, là việc kết tinh hầu như vẻ đẹp chổ chính giữa hồn của tín đồ viết. Mỗi nhỏ chữ là hiện tại thân của khí phách, của thiên lương cùng tài hoa.

Chữ Huấn Cao diễn tả nhân cách Huấn Cao. Nó quý giá không những vì được viết hết sức nhanh, rất đẹp, đẹp mắt lắm, vuông lắm mà trước hết vày đó là những bé chữ nói lên thèm khát tung hoành của một đời con người. Chính vì thế mà dành được chữ của ông Huấn Cao đã trở thành tâm nguyện khủng nhất, thiêng liêng độc nhất vô nhị của cai quản ngục. Để có được chữ Huấn Cao, cai quản ngục chuẩn bị sẵn sàng đánh thay đổi tất cả, kể cả sự mất mát về nghĩa vụ và quyền lợi và sinh mệnh của mình. Nhưng mà Huấn Cao không chỉ có là một đấng tài hoa, nâng cao hơn, ông còn có một tấm lòng - sẽ là tấm lòng biết quý trọng thiên lương của con người.

Một công ty văn quốc tế đã nói đến chân lí sâu xa. Hãy đập vào trái tim mình tác dụng là ở đó. Thì ra cội của kỹ năng là ở trái tim, gốc của cái tài là cái tâm. Tấm lòng biết trọng thiên lương là nền tảng của nhân phương pháp Huấn Cao. Trong mắt Huấn Cao, quản ngục chỉ là một kẻ bình bình không có tác dụng nghề thất đức. Do lí Huấn Cao đã biểu hiện sự khinh thường bỉ không bắt buộc giấu giếm, đến khi phân biệt viên ngục là một trong những thanh âm vào trẻo chen vào giữa bản đàn nhưng mà nhạc lý lẽ điều lếu loạn xô người thương thì Huấn Cao khôn cùng ân hận. Bằng tất cả sự xúc động, Huấn Cao vẫn nói: Ta cảm dòng tấm lòng biệt nhỡn liên tài của những ngươi... Thiếu hụt chút nữa ta phụ một tờ lòng trong thiên hạ. Câu nói ấy đã hé mở cho bọn họ thấy phương châm của một nhân giải pháp sống là phải xứng đáng với phần lớn tấm lòng.

Cảm hứng lãng mạn lúc nào cũng xui khiến các nghệ sĩ xung khắc họa những mẫu sao cho tuyệt vời và hoàn hảo nhất thậm chí tới cả phi thường. Ông Huấn Cao cũng thế. Nguyễn Tuân đã để cho hình tượng này trở thành một con bạn siêu phàm với việc tô đậm một khí phách khôn xiết việt. Chán ghét xã hội thối nát, ông đã cầm đầu cuộc khởi nghĩa hạn chế lại triều đình, sự nghiệp không thành, ông lĩnh án tử hình. Nhưng lại tù đày, gông xiềng và cái chết cùng không qua đời lạc được ông. Ông luôn luôn tìm thấy ở đều nơi mà tự do bị tước bỏ.

Đối cùng với Huấn Cao, phần đông sự trói buộc, tra khảo, giam giữ đều vô nghĩa. Với khi quản ngục tù hỏi ông muốn gì nhằm giúp, ông đã trả lời bằng sự khinh bạc tình đến điều... Tiếng nói của ông rất có thể là duyên cớ để ông bắt buộc rước lấy hầu hết trận trả đũa. Tuy vậy một khi vẫn nói nghĩa là ông không hề run sợ, không còn quy phục trước cường quyền cùng bạo lực. Hoàn toàn có thể Huấn Cao sừng sững trong veo cả thiên truyện như một khí phách kiên định bất khuất, uy vũ bất năng khuất. Phần đa phẩm chất tuyệt vời đó của Huấn Cao vẫn chói sáng lên vào cảnh tượng sau cùng mà Nguyễn Tuân đã gọi là cảnh tượng xưa nay trước đó chưa từng có - cảnh mang đến chữ. Cảnh mang đến chữ là sự biểu lộ sống động bùng cháy của tài hoa, thiên lương với khí phách của Huấn Cao.

Muốn hiểu giá tốt trị sâu sắc của cảnh mang đến chữ cho bọn họ không thể không nói tới quy trình dẫn mang lại cảnh mang lại chữ ấy. Người tinh ý đang dễ phân biệt rằng câu chuyện có hai phần rõ rệt: Phần đầu trình làng các nhân vật và dẫn dắt câu chuyện chuẩn bị cho phần sau. Phần sau tương khắc họa cảnh đến chữ. Nếu không có phần nhì thì phần đầu chỉ là hầu như mẩu vụn vặt, thiếu mức độ sống. Thế cho nên phần nhị tuy ngắn nhưng lại là kết tinh của toàn thể câu chuyện. Và cây viết lực của Nguyễn Tuân càng sử dụng rộng rãi phần này đậm nhất. Toàn thể câu chuyện chuyển phiên quanh một tình huống đặc biệt. Đó là cuộc gặp mặt hết sức éo le của Huấn Cao và quản ngục - Nơi chạm mặt gỡ là bên tù, thời gian là mọi ngày sau cùng trước lúc ra pháp trường của Huấn Cao. Hầu hết điều này làm cho tình nỗ lực trở cần ngặt nghèo, bức xúc, cạnh tranh xoay sở.

Nhưng oái ăm rộng cả vẫn luôn là thân phận của hai nhân vật, về phương diện xã hội, chúng ta là đầy đủ kẻ đối địch. Một người là người phản loạn, dám nổi lên chống lại thiết chế đương thời, còn bạn kia lại là một trong những viên quan thay mặt cho bao gồm thể ấy. Tuy vậy về bình diện nghệ thuật, bọn họ lại là hai bạn tri âm: Một người tài năng viết chữ rất đẹp còn người kia lại vô cùng yêu mến cái tài đó. Sự trái ngược này đã đặt cai quản ngục trước sự việc lựa lựa chọn nghiệt ngã: hoặc là mong muốn làm tròn bổn phận của một viên quan liêu thi nên chà sút lên tấm lòng tri kỉ hoặc muốn trọn đạo tri kỉ buộc phải phản bội lại chức vụ của một viên quan. Quản lao tù sẽ hành động như nỗ lực nào? Ông ta hành vi như nỗ lực nào thì tư tưởng sản phẩm sẽ nghiêng về hướng đó.

Với một đối sánh tương quan như vậy, tình dục giữa họ ban đầu rất căng thẳng. Chổ chính giữa nguyện lớn nhất của quản ngục tù là đã đạt được chữ của ông Huấn Cao mà lại đây là thời cơ cuối cùng. Còn Huấn Cao tuy tài giỏi viết chữ cơ mà lại chỉ đến chữ các ai ông chỉ ra rằng tri kỉ. Vậy mong mỏi có chữ của Huấn Cao thì quản ngại ngục phải được ông thỏa thuận là tri kỉ trong tầm mấy ngày tới. Điều kia lại dường như không thể đạt được. Trong đôi mắt Huấn Cao, quản lao tù chỉ là người tiểu nhân, giữa họ là 1 trong vực sâu phòng cách. Thực ra quản ngục cũng có thể có những ưu cầm để đối xử với những người tù thông thường. Đó là ông ta có thừa quyền lực và chi phí bạc. Tuy nhiên Huấn Cao chưa hẳn hạng xấu xa như thế, quyền lực không xay được ông mang lại chữ, may mắn tài lộc không thiết lập được chữ ông. May nuốm ở viên quản ngại ngục lại sở hữu một tấm lòng trong trẻo - tấm lòng biệt nhỡn liên tài. Với tấm lòng này đã làm cho Huấn Cao cảm động. Sự cảm rượu cồn này của Huấn Cao là cội nguồn dẫn đến cảnh cho chữ.

Vậy là việc Huấn Cao mang đến chữ không y như việc trả nợ một phương pháp tầm thường, không giống việc một kẻ chuẩn bị bị tử hình vẫn đem gia sản cuối cùng cho tất cả những người sống, cũng không hẳn là thời cơ cuối cùng nhưng để Huấn Cao diễn tả tài năng, về bản chất việc cho chữ là sự việc xúc hễ của một lớp lòng trước một tấm lòng.

Và cảnh mang đến chữ được Nguyễn Tuân điện thoại tư vấn đó là cảnh xưa nay trước đó chưa từng có. Vì trước không còn lẽ ra nó phải ra mắt ở chỗ sang trọng, tử tế thì nó lại ra mắt trong căn phòng giam chật hẹp, hôi hám, dơ thỉu. Và người đem cho nét đẹp lẽ ra buộc phải thuộc trái đất tự bởi thì ở đây lại là tử tù chuẩn bị bị hành hình. Đặc biệt sinh hoạt đây diễn ra một sự thay đổi ngôi xưa nay chưa từng có. Kẻ gắng quyền hành trong tay thì bị tước hết quyền uy, khúm nạm trước Huấn Cao, kẻ những tưởng bị mất không còn quyền sinh sống là ông Huấn Cao trở đề nghị đầy uy quyền khi chú ý tô đậm đa số nét chữ và mang đến quản ngục phần đông lời khuyên. Với quản ngục vái lạy Huấn Cao như 1 bậc thánh nhân: Kẻ mê muội này xin bái lĩnh. Cảnh đến chữ lã khẳng định sự chiến thắng của cái đẹp, thiên lương trước chiếc xấu, dòng ác.

Trong căn nhà giam ẩm tháp đó, tia nắng rực rờ của bó đuốc vẫn đẩy lùi trơn tối, hương thơm thơm của chậu mực sẽ xua xua mùi phân chuột, phân gián, white color của tấm lụa bạch đã xóa tung sự u ám ở trong nhà tù. Hôm nay cái đẹp đã lên ngôi, nét đẹp đang đăng quang, chiến thắng hoàn toàn cái xấu. Trong những con fan ấy lúc này chỉ còn là một niềm kính trọng, tôn sùng mẫu đẹp. Với thiên lương của Huấn Cao vẫn tỏa sáng, soi đường truyền dắt quản lao tù - một kẻ nhầm đường, lạc lối. Qua đây người sáng tác cũng khẳng định rằng chiếc đẹp có thể tồn tại ở phần lớn nơi, rất nhiều lúc, thắng lợi mọi loại xấu, loại ác. Và dòng đẹp hoàn toàn có thể cứu rỗi linh hồn con người, góp con bạn hiểu nhau hơn, xích lại gần nhau hơn. Nét đẹp sẽ ko mất đi ngay cả khi nó bị vùi dập. Đó là quý hiếm nhân văn của tác phẩm.

Xem thêm: Cách Bấm Máy Tính Giá Trị Lớn Nhất Nhỏ Nhất

Với nghệ thuật vẽ mây, nảy trăng và nghệ thuật và thẩm mỹ đối lập, Nguyễn Tuân đã làm rất nổi bật hình tượng Huấn Cao và xác định sự thắng lợi của chiếc đẹp. Đồng thời nhà văn còn sử dụng khối hệ thống ngôn ngữ cổ: biệt nhỡn liên tài, thiên lương, bái lĩnh, sở nguyện... đưa về cho truyện khoảng không gian và tiết điệu của thời phong con kiến xa xưa, giúp đơn vị văn tái tạo mẩu chuyện của một thời vang bóng.