nghĩ đến đề xuất cầu xin thương hiệu xấu xa kia, Nguyên Chiêu Lâm lại cảm thấy có chút không tình nguyện, hắn khăng khăng không dễ dãi giúp đỡ đâu.Hơn nữa, cho dù hắn bao gồm đồng ý, Tĩnh Hầu cũng chưa chắc hẳn sẽ nghe lời hắn, Nguyên Chiêu Bình nghĩ quá đối kháng thuần rồi.Có điều, mang dụ hắn đồng ý giúp đỡ, chắc rằng hắn cũng đều có cách của mình.“Muội về phòng nghỉ ngơi trước đi, chuyện này bọn họ tính toán dài.” Nguyên Chiêu Lâm nói.Nguyên Chiêu Bình cảm thấy tức giận trong lòng.Thật ra người vợ không trông mong mỏi gì nghỉ ngơi Nguyên Chiêu Lâm cả, cho Vương phủ ở trợ thì cũng chỉ mong muốn trốn tránh một ít thôi, bây giờ đi từ trong cung ra, vốn chỉ hỏi với vai trung phong trạng test xem sao, chỉ là vừa hỏi, trong tâm địa khó trách vẫn có chút hi vọng.Nhưng mà, cô trả lời một câu như vậy, giám sát và đo lường lâu dài? Đó chỉ là một chiếc cớ thoái thác thôi.
Cả đời này cô đều không có não, thậm chí so với chuyện này của Sở Vương, trả toàn phụ thuộc chấp niệm, làm theo lời phụ thân nói, cơ mà cô lại trước đó chưa từng nghĩ qua, dưa hái xanh ko ngọt, mặc dù Sở Vương bao gồm cưới cô, thì hoàn toàn có thể cho cô thể diện sao?Cha là bị phải đưa ra chắt lọc này, là nguy hiểm thử xem sao, ko được thì cũng chỉ là hi sinh một người con gái.Nhưng cô kiêng kị như vậy, đây là hạnh phúc cả đời mà.Lâu dần, thứ còn lại cho Nguyên Chiêu Lâm chỉ là sự oán thù giận và căm hờn thôi.Nguyên Chiêu Lâm hỏi Kỳ ma ma: “Vương gia thích nên ăn những gì nhất?”“Vịt om tía tô.” Kỳ ma ma nhìn cô, dễ thường cô thiệt sự mong mỏi cầu xin mang lại Nguyên Chiêu Bình?“Dạy ta!” Nguyên Chiêu Lâm nói.Kỳ ma ma đo đắn một lúc, nói: “Vương phi, chuyện này fan không yêu cầu nhúng tay vào, vương gia cũng chưa vững chắc sẽ nghe theo người, hơn nữa, mặc dầu Vương gia đồng ý, y can thiệp vào hôn sự của em gái người, cũng đồng nghĩa tương quan với việc cho thân phụ người tương đối nhiều hi vọng, phụ thân người…”“Sẽ bám lấy không thôi?” Nguyên Chiêu Lâm tiếp lời bà ta.“Nô tỳ không tồn tại ý này.” Kỳ ma ma xấu hổ ngùng nói.
Nguyên Chiêu Lâm nói: “Ông ấy không bám lấy vương gia được.” Hắn biết cách khước từ một người, tuyệt nhất là đa số người không có da mặt.“Vương phi thiệt sự hy vọng làm vậy sao? Chưa có thể đã có tác dụng.” Kỳ ma ma cảm thấy không thỏa đáng.“Là bà bầu với nhau, cố rất là thôi, cũng để trong tương lai ta nhớ lại sẽ không hẳn áy náy.”Hỷ ma ma nhàn nhã nhạt nói: “Để fan thử xem sao, dù gì rồi cũng là chuyện cả đời của em gái người.”Nghe tin vui ma ma cũng nói như vậy, Kỳ ma ma đành nói: “Vậy được, con gà om tía tô là món vương gia say mê nhất, nếu kèm theo với rượu ngon, vương gia đã càng say mê hơn.” “Được, buổi tối nay ta đã uống một ly cùng Vương gia.” Nguyên Chiêu Lâm thuận theo nói.“Không cần!” nhì ma ma lập tức báo cáo ngăn cản.Nguyên Chiêu Lâm mỉm cười tươi: “Xem thường người khác.”Nguyên Chiêu Lâm quyết định phải học uống rượu, sống sống đây, trù trừ uống rượu là siêu thiệt, độc nhất vô nhị là hiện nay cô đã bị người ta biết là thiết yếu dính rượu, giả dụ có tín đồ hại cô, chuốc rượu cô, băn khoăn cô sẽ tạo ra sự chuyện gì nữa.Sẽ chết fan mất.Vịt om tía tô, đi kèm theo rượu ngon, Nguyên Chiêu Lâm bưng một cái khay, cười tươi tỉnh xuất hiện thêm trước cửa Khiếu Nguyệt Các.“Chà, hôm nay sao vương phi lại đích thân sở hữu cơm thế này?” Hoằng Kỳ thấy vậy, vội dấn lấy.Nguyên Chiêu Lâm ngó đầu vào trong: “Không cần, ta từ làm, phục dịch Vương gia là nghĩa vụ của ta.”Vũ Văn Dụ đang nằm bên trong, nghe thấy giờ Nguyên Chiêu Lâm, yếu hèn ớt vô lực thốt ra một chữ: “Cút!”Nguyên Chiêu Lâm coi như ko nghe thấy, đặt khay lên bàn, bước đến thân thương hỏi: “Vương gia cảm thấy đỡ rộng chưa?”“Mù à? băn khoăn tự quan sát à?” Vũ Văn Dụ quay bạn lại, quay lưng về phía cô.“Xem ra là giảm sưng rồi.” Nguyên Chiêu Lâm mỉm cười khen ngợi: “Không thể ko nói, dung nhan của vương gia quả thật là nổi bật, đang sưng thành vậy nên rồi, tuy thế vẫn rất tuấn mỹ phi phàm.”“Có rắm thì đánh, đánh chấm dứt thì cút.” Vũ Văn Dụ cảm hứng cơ thể lạnh rực, sức lực lao động toàn thân cũng ko còn, ong này độc thật, cũng ko độc bởi Nguyên Chiêu Lâm.“Không bao gồm gì, chỉ muốn đến phục dịch Vương gia cần sử dụng bữa, ta đích thân làm cho món vịt om tía tô, còn mang về một bình rượu, vương vãi gia uống thuộc ta một ly đi.” Nguyên Chiêu Lâm đưa tay qua dìu hắn dậy.“Đừng va vào phiên bản Vương!” Vũ Văn Dụ hất tay ra, khó chịu nói: “Đồ thiếu phụ ác độc.”Nguyên Chiêu Lâm thành khẩn nói: “Vương gia, fan đại nhân đại lượng, đừng đo lường với một đàn bà tử nhỏ bé như ta, chuyện này quả đúng là lỗi của ta, ta đề xuất ngoan ngoãn đứng nguyên tại nơi không trốn ko hét, nhằm ong đốt ta, ài, thấy vương vãi gia bị đốt, thực sự ta đau lòng chết mất.”“Ngươi hy vọng khiến bản Vương bi thiết nôn chết sao?” Vũ Văn Dụ quay người lại, giận dữ trừng mắt thành một con đường chỉ, thấy dung nhan mặt xu nịnh của Nguyên Chiêu Lâm: “Cơ hội duy nhất, nói không? không nói thì cút.”“Uống ngụm rượu…” Nguyên Chiêu Lâm chú ý mặt hắn, xấu thật: “Bỏ đi, bây chừ mặt ngươi sưng khôn cùng ghê, bắt buộc uống rượu, ăn cơm đi, lần thứ nhất ta làm cho vịt om tía tô, ngửi thơm lắm đó, ngươi lặng tâm, ta bảo vệ không bao gồm ý vật gì, chỉ với cảm thấy họ cứ tranh cãi xung đột như vậy cũng chưa phải cách, cuộc sống thường ngày cũng cần thiết trôi qua do đó được đúng không? Dĩ hòa vi quý mà.”Lời này thổ lộ thật chân thành, vừa có thể lấy lòng lại là lời phân tích và lý giải hợp lí, Vũ Văn Dụ nghe vào tai lại siêu hưởng thụ.Hắn cũng cảm giác cứ tranh cãi xung đột vậy rất phiền phức, thậm chí còn không bởi trước kia dịp không lưu ý đến cô.Hơn nữa, bây giờ cô cũng không chán ghét đến vậy nữa, quả thực tránh việc quá choắt như vậy. Nghĩ mang lại đây, hắn ngồi dậy: “Ngươi biết làm cho vịt om tía tô?”“Kỳ ma ma dạy dỗ đó, ngươi ngửi mùi hương tía đánh xem, tất cả phải siêu muốn nạp năng lượng hay không?” Nguyên Chiêu Lâm dìu hắn dậy.Vũ Văn Dụ mặc cô dìu đi, mắt xuất hiện thêm thành con đường chỉ hoàn toàn có thể nhìn thấy vịt được giảm ra, tiếp nối sắp xếp chỉnh tề bên trên đĩa sứ trắng, trên bé vịt còn có một đóa hoa, bày biện vô cùng xinh đẹp.Vịt vừa được thiết kế xong, còn lạnh hôi hổi, tiết ra mùi thơm kích ưng ý dạ dày, ngón tay Vũ Văn Dụ cồn đậy, ngồi xuống tức thì ăn.“Thế nào?” Nguyên Chiêu Lâm cười hỏi.Vũ Văn Dụ khoan thai nhạt quan sát cô: “Rót rượu.”“Không thể uống.”“Không thể uống vậy ngươi đưa đến làm gì?”“Không nghĩ đến việc ngươi bị thương.”“Có thể thấy ngươi vô trọng điểm vô phế, không còn quan trung tâm đến bản Vương.” Vũ Văn Dụ nghiêm ngặt chỉ trích.Thái độ dìm tội của Nguyên Chiêu Lâm vô cùng tốt: “Là lỗi của ta, ta kiểm điểm, trong tương lai nhất định đã chú ý.”Nguyên Chiêu Lâm vồ cập gắp một miếng ức vịt mang đến hắn: “Nào, mau ăn.”Vũ Văn Dụ liên tiếp ăn bố miếng, rồi để đũa xuống: “Không ăn nữa.”Nguyên Chiêu Lâm ngơ ra: “Không nạp năng lượng nữa? mất ngon sao?”Hắn thư thả nhạt nói: “Có ngon hơn đi chăng nữa, cũng không thể nạp năng lượng nhiều, bắt buộc tiết chế.”Nguyên Chiêu Lâm bao gồm chút bất ngờ, chỉ là một trong những món ăn mà thôi, muốn ăn uống thì ăn uống nhiều chút, sao còn bắt buộc tiết chế?Hơn nữa, hắn vẫn luôn lạnh nhạt như vậy, vày một món vịt mà bởi lòng xóa bỏ hiềm khích cùng với cô, hoàn toàn có thể thấy hắn thật sự rất thích ăn.Thích mà lại lại ngày tiết chế, phong cách quân nhân à.Mới ăn uống vài miếng như vậy, Nguyên Chiêu Lâm cũng mắc cỡ mở lời chuyện của Nguyên Chiêu Bình.Có điều, Vũ Văn Dụ lại nhìn thấu xem xét của cô, hắn lau miệng, chống tay lên gương mặt sưng phù, khoan thai nhạt nói: “Nói đi, tất cả chuyện gì.”Nguyên Chiêu Lâm mỉm cười tươi: “Ngươi chú ý ra rồi sao?”“Vô cớ ân cần không hẳn kẻ gian cũng chính là đạo tặc!” Vũ Văn Dụ trực tiếp thắn nói: “Bản vương vãi còn chần chờ ngươi nữa chắc?”